Thu Buồn

Lá rụng nao xao cả góc trời
Sa vào cõi tạm khẽ khàng rơi
Âm thầm gió dạt qua rèm cửa
Lặng lẽ tình say gửi biển đời
Vỗ sóng bên thuyền tim chợt rũ
Nghiêng bờ dưới nắng giọt vừa phơi
Còn đây trắc trở vùi duyên phận
Níu kéo bao năm nguyện chẳng rời.

Nguyễn Lương Xuân

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.